Làm sao trân trọng thời gian cha mẹ khi còn ở đây
…………………………………………………………
Vẫn biết là mình phải nhiều thời gian, quan tâm tới cha mẹ mình
Nhưng vì dòng chảy cuộc sống, bị quấn theo đủ mọi lo toan để rùi mình quên đi những hành động phải trân trọng tình cảm cha mẹ
Vậy có cách nào giúp mình trân trọng mọi người thân thương, cũng như những thứ xung quanh
…………………………………………………………
Như thường lệ, trước khi chia sẻ góc nhìn cá nhân, mình sẽ kể câu chuyện để bạn dễ hình dung trong đầu và nhớ lâu hơn.
Ngày xưa…
Có một cậu thanh niên trẻ vừa tốt nghiệp cao đẳng
Ra trường, cậu xin việc ở một nhà máy
Người hướng dẫn, chỉ bảo cậu là người thầy- Một giám đốc già tay nghề kỹ thuật cao.
Người thầy dặn cậu😶
“Trong nhà máy này, cậu nói ít thui, gắng làm thiệt nhiều, học hỏi mọi kỹ năng để phát triển nhà máy ngày càng tốt hơn nha”
10 năm sau, người thầy nghỉ hưu, cậu thanh niên đã trở thành kỹ sư giỏi
Cậu đã cố gắng làm việc siêng năng và cống hiến rất nhiều thành tựu kết quả cho nhà máy, đúng như lời chỉ bảo của người thầy
Vào 1 ngày, cậu tới nhà của người thầy để thăm hỏi
Người thầy thấy khuôn mặt cậu đầy suy tư nên hỏi chuyện🙁
“Bộ, ở nhà máy, con đã làm chuyện gì sai ak?”
Cậu thở dài, dốc hết tâm sự với thầy😞
“Con đã cố gắng làm việc chăm chỉ theo lời thầy hơn 10 năm mà chưa nghỉ 1 ngày nào, con chỉ tập trung công việc, tất cả mọi thứ đều phát triển tốt đẹp
Nhưng con không hiểu vì sao, những người khác ở nhà máy đến sau, không giỏi và có nhiều thành tựu bằng con thì lại được tiền lương nhiều hơn và thăng chức cao hơn con”
Người thầy hỏi😶
“Con có chắc chắn tin là con rất quan trong trong nhà máy, đến mức nhà máy khó có thể tìm người khác thay thế ko?”
Cậu thanh niên tự tin trả lời😐
“Yes”
Người thầy đi đi lại lại vài vòng để suy nghĩ, một lúc sau quay lại chỗ cậu thanh niên nói☹️
“Ngày mai, con xin nghỉ nhà máy 1 ngày cho thầy, với lý do gì cũng được”
Cậu rất ngạc nhiên trước lời chỉ bảo của thầy.
Do tin tưởng thầy mình, cậu cảm ơn thầy và vội vàng về nhà viết đơn xin nghỉ phép mà không nghe trọn vẹn hết lời thầy chỉ bảo
Khi cậu quay lại nhà máy sau 1 ngày nghỉ thì quản lý gọi cậu vào văn phòng nói🤓
“Hôm qua, anh nghỉ nhà máy gặp rất nhiều rắc rối mà mấy người khác trong nhà máy không thể giải quyết được, chỉ có anh mới làm được điều đó”
Nhận ra tầm quan trọng của cậu, người quản lý đã tăng lương và thăng chức cho cậu làm trưởng phòng kỹ thuật.
Cậu rất vui mừng và biết ơn lời chỉ bảo của người thầy già
Và tất nhiên cậu nghĩ đó là bí quyết thành công.
Kể từ đó, mỗi lần cậu muốn tăng lương hay thăng chức để thỏa mãn mong muốn của mình thì cậu lại làm đơn xin nghỉ phép. Cậu áp dụng cách này 1 năm vài chục lần
Vào 1 ngày, cậu đi làm thì bảo vệ nhà máy chặn lại ngoài cổng- không cho vào và thông báo cậu đã bị đuổi việc
Cậu bị sốc nặng, rất bối rối không biết nên làm gì nên cậu lại gặp người thầy già để tìm nguyên nhân, mình đã sai ở đâu
Với tâm trạng tổn thương cậu nói😧
“Con đã làm y chang lời thầy dạy rùi nhưng giờ con đã bị mất việc rùi thầy ơi, con không biết mình đã làm sai ở đâu nữa”
Người thầy lắc đầu ngán ngẩm😡
“Con chỉ nghe 1 phần đầu của lời thầy dặn thui, còn phần sau quan trọng hơn cả phần đầu nữa. Thế mà con đã vội vàng rời đi rùi”
Cậu thanh niên hỏi lại🙄
“Còn phần 2 nữa hả thầy”
Người thầy giải thích😑
“Con phải hiểu rằng, người ta không chú ý tới bóng đèn cứ sáng hoài, chỉ khi bóng đèn sáng đó vụt tắt rùi sáng lại thì người ta mới quan tâm, chú ý tới nó
Đó là chỉ là phần đầu mà con đã áp dụng
Phần 2 là Nếu bóng đèn đó cứ tắt rùi sáng hoài, liên tục thì người ta sẽ tìm một bóng đèn khác đáng tin cậy hơn
Con đã áp dụng cách 1 quá mức, quá đà rùi”
Đến đây, cậu mới hiểu mình đã mắc lỗi lớn.
Câu chuyện đã hết rùi 🔚
Trân trọng
…………………………………………………………
Trong cuộc sống, những người thân trong gia đình thì mình mặc định họ phải yêu thương, giúp đỡ mình
Đó là điều hiển nhiên nên mình không sự trân trọng, trân quý
Nhiều lúc, mình có những hành động, lời nói làm tổn thương những người thân. Tại vì mình biết cuối cùng những người trong gia đình cũng bỏ qua hết những hành động và lời nói xấu của mình
“Chắc chắn, kiểu gì họ cũng lo lắng, yêu thương mình ak”
Rùi đến 1 ngày nào đó, họ không còn ở đây nữa, không ở bên cạnh mình thì mình mới hối tiếc, ân hận những điều đó- Vì đã không trân trọng.
Đây là cách mình đang áp dụng trong hiện tại. Không biết bạn có cách nào hay hơn không. Nếu có bạn comment bên dưới cho mình biết ha
Phương pháp ở đây là
“Thường xuyên, tưởng tượng 5 năm sau người đó sẽ như thế nào theo hướng tiêu cực”
Thí dụ:
Mình nghĩ bố mẹ phải luôn thương yêu và chăm sóc mình như tiền bạc, lo lắng
Điều này là hiển nhiên đúng không?
Những thứ luôn đầy đủ và có sẵn sàng, không phải vất vả kiếm tìm thì mình đâu biết trân trọng, yêu quý đâu.( Chỉ có điều gì thiếu, khan hiếm mới nâng niu, giữ gìn cẩn thận)
Thế là mắc rất nhiều sai lầm
Hồi chưa làm ra tiền thì đòi hỏi bố mẹ mua cho đủ mọi thứ
Đến lúc đi làm có tiền thì lại dành hết thời gian cho công việc, vật chất đến mức 1 tháng chỉ dành cho bố mẹ 15 phút
Thật là tệ bạc phải không?
Đó chỉ là suy nghĩ thui mà để thôi thúc hành động phải qua bước này nữa
“Tưởng tượng 10 năm nữa, bố mẹ như thế nào theo hướng tiệu cực”
– Bố mẹ tóc bạc trắng, rặng rụng hết cơm ăn không được, chỉ ăn cháo
– Đi lại phải chống gậy
– Đặc biệt tưởng tượng thứ này mà mọi người hay cấm kỵ đó là
“Không may bố mẹ không còn ở trần gian này nữa- Thì mình đâu con được thấy khuôn mặt, nghe giọng nói được nữa”
Mỗi lần nghĩ cảnh này mình lại rùng mình- nổi gai ốc. Đến tối là gọi điện về cho bố mẹ ngay lập tức, mình sợ không còn cơ hội làm điều này nữa
……………………………………
Đó là góc nhìn cá nhân của mình nên Bạn giúp mình 1 việc nhỏ nha
Nếu bạn có hướng nhìn khác tốt hơn
thì bạn comment bên dưới 👎 giúp mình thay đổi
Mong rằng câu chuyện ngắn này giúp bạn có 1 góc nhìn nào đó tốt hơn
Thanks😌.
…………………………………………………
📖 Xem Sách …mình đã highlighting
📖 Sách …mình đã highlighting giúp bạn:
1️⃣ Tập trung kiến thức trọng tâm, đọc nhanh hơn
2️⃣ Đọc có cảm xúc hơn như kiểu là trò chuyện 3 người: Bạn với Mình và Tác giả
…………………………………

………………………………
Bài viết Enghlish trân trọng:
Once upon a time…
There was a young man who worked at a factory( Nhà máy)
His mentor(người hướng dẫn), an old technician, taught him to talk less, do more
and never stop developing his skills
in every aspect( góc cạnh) of the factory’s operations( hoạt động)
Ten years later, the old man retired
And the young man became a technician himself
He continued to do his work with the same dedication( cống hiến) and diligence(siêng năng) as he was taught.
One day, he visited his mentor
The old man saw that he seemed unhappy
and asked what was troubling him
The young man sighed(thở dài) and poured his heart out( dốc hết tâm sự)
“I have been following your instructions( chỉ bảo) exactly all these years
No matter what I work on
I keep quiet and focus on the job.
I know I have done good work at the factory
and I have learned all the skills that can be learned there
what I don’t understand
is that the guys who don’t have my experience( kinh nghiệm) or capabilities(khả năng
have all been promoted(Thăng chức) while I am still making as little as I did before when I was your apprentice( học nghề)’’
The old man asked
“Are you positive(tích cực) that you have become indispensable(không thể thiếu) to the factory’’
The young man nodded(gật đầu)
“Yes’’
The old man paced back(đi đi lại lại) and forth to think(để suy nghĩ)
After a while, he turned to the young man
“You must request the day off using whatever reason you like
it is time for you to give yourself a break”
The young man was surprised by this advice( lời khuyên)
But the more he thought about it, the more it made sense( ý nghĩa)
He thanked his teacher
And left quickly to make a time-off request
When he returned to work after his day off
The manager called him into the office
to tell him that things did not go well at the factory while he was gone
Others encountered(gặp phải) many problems that normally would be handled by him
and they had no idea how to solve(giả quyết) them
Realizing(nhận ra) his importance, the manager decided (trân trọng)
to promote him to the position(chức vụ) of Senior Technician( Kỹ thuật viên cao cấp)
To thank him and encourage(khuyến khích) him to keep up the good work
The young man was grateful(biết ơn) for his mentor’s wisdom(khôn ngoan)
Surely, he thought this was the secret to success!
From that point on(từ lúc đó trở đi),
Whenever the young man felt like he deserved(xứng đáng) more than what he was getting he would take a day off
when he came back the next day, the situation(Tình hình) would improve to his satisfaction( sự thỏa mãn)
This pattern( mô hình) continued for months one day
The young man found that he was blocked from going into the factory
Much to his shock, he found out that his employment(chỗ làm) was terminated (chấm dứt)
He could not believe it
Not knowing what else to do
He went back to see his mentor
To try to figure out (cố gắng tìm ra- dung mạo) how things had gone so wrong.
“Why did I lose my job’’
he asked with wounded pride( tổn thương niềm tự hào)
“Did I not do everything as you instructed(hướng dẫn)?
Actually, you did not because you heard only half the lesson’’
The old man shook his head.(lắc đầu ngán ngẩm)
“You understood right away that no one pays any attention(chú ý) to a light bulb that is always on
It is only when it goes off that people suddenly take notice
and realize(Nhận ra) they’ve been taking it for granted(hiển nhiên)
You were so eager(hăng hái) to apply this understanding that you left before hearing the second half of”
“second half”
It began to dawn(bình minh) on the young man that perhaps(có lẽ) he made a big mistake.
“what was the second half”
The mentor spoke slowly to make his point:
“The second half more important than the first
is the realization(hiện thực hóa) that if a light bulb goes off frequently(thường xuyên)
Then sooner or later it will be replaced(thay thế) with one that is more reliable(đáng tin cậy)
Who wants a light bulb that no one can count on to provide(cung cấp) illumination( chiếu sáng)?
you see in life… in your life…
Do you have friends and family members
That you take for granted(được phép)
They’re always there for you
What happens if one day they are no longer there
Do not wait for such a day
To suddenly realize how important they are
Give thanks today
for the good fortune(Vận may) of having them in your life
Also: don’t let yourself be taken for granted
But at the same time do your work and
don’t stop everything you do just because
It doesn’t go the way you want it to go
find the balance(cân bằng) in life!
and life will reward(giải thưởng) you by giving you the balance back
This is there to do motivation
Stories thanks for watching and stay blessed. sự trân trọng
|| Nhớ ha || Dù kẹt thời gian thế nào đi nữa thì
# trân trọng